Xem Ngay Bài Này, Nhất Định Bạn Sẽ Không Bao Giờ Than Vì Sao Mình Khổ Nữa

Phật dạy: "Sở dĩ người ta đau khổ vì mãi đeo đuổi những thứ sai lầm" Nếu không biết buông bỏ, thì nỗi khổ nạn sẽ mãi mãi không bao giờ rời bỏ ta.

Hãy cùng đọc câu chuyện dưới đây

Có một người đàn ông không ngừng kể lể nỗi khổ của mình, nói dông dài không thôi, sư phụ đành cắt ngang lời anh ta: “Cái khổ của con nhiều thật đó!”

Người đàn ông: “Không phải vậy sao thưa sư phụ, người khác than khổ nhiều nhất chỉ cần ba ngày ba đêm, con than khổ có thể phải cần 3 năm lận đó!”
PHẬT

Sư phụ: “Đó là cái khổ của lúc nào?”

Người đàn ông: “Dạ, vào mấy năm trước… ”

Sư phụ: “Vậy chẳng phải đã qua rổi sao? Tại sao còn bám giữ không buông?”

Sư phụ dừng lại một lúc lại hỏi: “Phân của con có thối không hả?”

Người đàn ông: “Đương nhiên rất thối rồi!”

Sư phụ: “Nếu vậy, bây giờ phân đó đang ở đâu vậy?”

Người đàn ông: “Đi xong là xả sạch luôn rồi.”

Sư phụ: “Tại sao con không gói nó lại bỏ nó trên người con? Gặp được ai cũng lấy ra nói với người ta: “Tôi từng bị thứ này làm tôi thối”?

Người đàn ông: “Điều đó thật ghê tởm quá!”.

Sư phụ: “Đúng vậy! Khổ nạn cũng giống như vậy, nó đã là quá khứ rồi. Nhớ lại và than khổ cũng giống như là mang phân ra cho người khác xem, vừa thối mình lại vừa thối luôn người khác, con hiểu chưa hả?”

Người đàn ông: “Con hiểu rồi!”

Sư phụ: “Vậy sau này con còn muốn than khổ nữa không?”

Người đàn ông: “Không muốn nữa!”

Sư phụ: “Nhớ kỹ, càng than khổ càng khổ, càng oán trách càng oán.”
Nếu như con người biết buông xả trong đời sống hiện tại. Buông đi những lợi danh, buông đi những hận thù chấp nhặt. Đồng thời xả đi những mưu cầu tính toán cho bản thân, xả đi những “tham – sân – si” trong cuộc sống thường nhật thì sẽ tự tìm thấy cho mình niềm an vui và thanh thản trong tâm hồn.

Bởi khi biết buông xả thì tâm ta mới trong sáng để vượt qua những cám dỗ của tham, sân, si, của mạn nghi ác kiến để rồi nhìn thấy niềm vui xung quanh ta.

Có buông xả được thì lòng ta mới rộng mở, ai nói gì không vừa ý cũng bỏ qua mà không chấp. Nếu ai có làm điều gì xúc phạm cũng dễ dàng tha thứ, mà nếu có giận có buồn thì chỉ một vài phút hoặc một vài giờ, cùng lắm qua một đêm rồi quên hết đi cho đời mình được an vui.

Nhưng hãy hiểu rằng buông xả không có nghĩa là buông bỏ, dẹp hết tất cả để chỉ lo cho bản thân mình. Không có nghĩa là chối bỏ, trốn tránh trách nhiệm trong cuộc sống.
Buddha

Con người sống trên đời ràng buộc bởi duyên nợ. Có duyên gặp gỡ nhưng hết duyên cũng có thể chia xa. Hôm nay có duyên không có nghĩa là trọn đời duyện trọn.

Làm người mà không thấu hiểu cái lẽ ấy thì suốt đời oán hận trách móc người nào không đối tốt với mình. Đem mối hận trong lòng nên tâm không lúc nào được yên vui, thanh thản.
Con người sở dĩ phiền não chính là bởi vì trí nhớ “quá tốt”

Hết thảy những gì nên nhớ, không nên nhớ đều lưu lại trong tâm trí của mình. Chúng ta thường xuyên nhớ kỹ những sự tình nên quên đi và quên mất những gì nên nhớ.

Người xưa thường nói: “Người ngốc là người đáng yêu!”. Sở dĩ người ngốc đáng yêu là bởi họ quên mất những sự tình không vui, những lời chế giễu cười nhạo của người đời dành cho họ, quên những ân oán trong cuộc đời, quên công danh lợi lộc trong thế tục, quên hết thảy thế giới này. Họ sống trong thế giới của mình mà vui cười, khoái hoạt.

Nhưng có nhiều người thà rằng khiến mình không vui chứ không muốn làm người ngốc. Nếu có thể nhớ kỹ việc cần nhớ, quên bỏ điều cần quên, mỗi ngày lại bắt đầu một ngày mới thì sẽ tốt biết bao!

Con người sở dĩ thống khổ chính là bởi vì họ truy cầu quá nhiều

Đời người không thể việc gì cũng thuận theo ý mình, cho nên đừng thường xuyên nghĩ rằng mình thống khổ. Kỳ thực, trên thế giới này còn rất nhiều người khổ hơn mình.

Người thông minh hiểu rõ rằng, trong cuộc sống có những ước mơ là xa vời mãi mãi không thành hiện thực được, có một số vấn đề vĩnh viễn không có câu trả lời, có một số chuyện vĩnh viễn không có kết thúc, có một số người xa lạ mãi mãi vẫn chẳng thể làm thân.

Thống khổ thực sự cũng không phải bởi người khác đem đến cho mình, mà chính là bởi sự tu dưỡng của bản thân chưa đủ, không có khả năng chấp nhận. Có những việc rất đơn giản nhưng bị con người làm phức tạp lên, rồi người ta lại cảm thấy khổ.

Con người sở dĩ không vui vẻ, khoái hoạt chính là bởi vì họ toan tính quá nhiều

Không phải chúng ta nắm giữ được quá ít mà là chúng ta tính toán quá nhiều. Đừng nhìn người khác sống hạnh phúc mà cảm thấy mình bị mất mát và áp lực. Kỳ thực những thứ mà bạn nhìn thấy chỉ là biểu hiện bề ngoài, còn bên trong chỉ mỗi người tự biết.

Dục vọng và ham muốn của con người thì vô cùng nhiều, nhiều không kể hết, ai cũng truy cầu cuộc sống cao sang, mong muốn bản thân có mọi thứ, đạt được mục tiêu của mình. Nếu đạt được rồi thì nhất thời cảm thấy vui vẻ, nếu không đạt được thì thống khổ cả đời.

Trên thế gian, không có thứ gì là hoàn mỹ, nhưng ít ai biết được rằng, không hoàn mỹ mới là một dạng đẹp đẽ. Chỉ có không ngừng vượt qua những thất bại, bạn mới cảm nhận được niềm vui trong cuộc đời.
Buddha

Con người sở dĩ không biết đủ chính là bởi vì họ truy cầu quá nhiều hư vinh

Người xưa thường nói: “Người biết đủ thường vui”, nhưng mấy ai đạt được cảnh giới này? Không phải con người đạt được quá ít mà là mong muốn của con người quá nhiều nên mới thường xuyên thấy chưa đủ. Trời đất rộng lớn có đủ những thứ kỳ lạ, có quá nhiều thứ hấp dẫn, mê đắm lòng người, chúng ta khó có thể không động tâm, khó có thể không ham muốn, khó có thể ngừng ảo tưởng.

Đứng trước những điều say mê hấp dẫn ấy, có bao nhiêu người bị cuốn đi? Có bao nhiêu người không bị lạc đường? Biết đủ mới có thể kìm hãm được dục vọng của bản thân, đứng vững trên đường đời!

Con người sở dĩ không hạnh phúc là bởi vì họ không có lòng thỏa mãn

Mỗi người có cảm giác và mong cầu hạnh phúc khác nhau. Người nào nếu dễ dàng cảm thấy thỏa mãn thì dễ dàng tìm kiếm được hạnh phúc. Người xưa từng có câu: “Hạnh phúc giống như một tòa kim tự tháp, có rất nhiều tầng, càng lên cao thì hạnh phúc càng ít, đạt được hạnh phúc lại càng khó. Càng ở tầng dưới thì càng dễ đạt được hạnh phúc”.

Con người sở dĩ mệt mỏi chính là bởi vì họ nghĩ quá nhiều

Thân thể mệt mỏi không đáng sợ bằng tâm hồn mệt mỏi. Sống trong đời thường, ai ai cũng không tránh khỏi việc bị phiền muộn do bản thân mình hay liên lụy từ người khác. Tuy nhiên, có người sẽ chọn cách xem nhẹ, nhanh chóng quên đi để tận hưởng cuộc sống, nhưng có người lại chấp trước vào đó, suy nghĩ ngày này qua ngày khác khiến tâm mệt mỏi. Hãy suy nghĩ ít đi để sống thoái mái hơn.
Previous
Next Post »